Cuốn sách "Chuyện Tình Của Lesbian Và Gay" viết về những mối quan hệ tình cảm của những người đồng tính, là tập hợp những mẫu chuyện viết về những con người hiện diện rất thực trong đời sống xã hội chúng ta. Họ là ai? Họ từ đâu đến? Họ làm gì? Họ suy nghĩ ra sao? Họ có những trăn trở nào? Họ yêu ai? Họ yêu từ khi nào? Họ sống với tình yêu có khác với chúng ta hay không? Họ còn tìm thấy hạnh phúc trong tình yêu? Họ còn đáng được thông cảm hay phải bị lên án? Qua đó, bạn đọc không chỉ nhìn thấy những gương mặt người đồng tính biểu hiện bên ngoài mà nhìn thấy cả những trái tim bên trong, luôn dằn vặt vì tình yêu và nỗi đau của họ.
Ở phần cuối của cuốn sách, tác giả cặn kẽ giải thích về các học thuyết liên quan đến nguồn gốc của hiện tượng đồng tính.
"TV là một nhân viên bán bảo hiểm. Cô đã kề về kinh nghiệm của mình khi vô tình được dự một đám cưới của hai người đồng tính nam. Điều khiến cho TV suy nghĩ là tại sao những mơ ước bình thường như có một đám cưới, vốn rất bình thường với bao nhiêu người lại trở thành một điều hoàn toàn khó thực hiện với người đồng tính. Sau đây là câu chuyện của TV.
Do quen thân với Thược nên tôi trở thành một vị khách mời đặc biệt của một đám cưới. Có lẽ ở nước ngoài thì chuyện này là không hiếm, nếu những gì tôi đọc trên báo là có thực. Nhưng ở Việt Nam thì một đám cưới không có cô dâu là chuyện khó tin đấy. Để tránh những rắc rối không cần thiết, Thược dặn tôi:
- Cậu phải đóng vai là người yêu của tớ đấy!
- Là sao cơ. - Tôi nhìn đứa bạn gái thân của mình, đôi mắt của tôi lúc ấy có lẽ ú ớ lắm.
- Thì cậu cứ nhập vai như một đồng tính nữ. - Thược giải thích.
- Eo ơi. Chịu thôi. - Tôi giãy lên như đỉa phải vôi.
- Thế thì cậu không thể đi dự đám cưới này đâu! - Thược đưa hai bàn tay xoè ra, cố tình ra hiệu đấy là một điều kiện quan trọng. Thú thực, vì quá hiếu kỳ, tôi liền đồng ý:
- Thế thì được. Nhưng không có vụ hôn hít tập thể à nghen. - Tôi ra điều kiện.
Hôm ấy là một ngày mưa phùn. Tháng tám âm lịch thường hay như thế. Đôi tân hôn là một cặp đồng tính nam. Một người là Việt kiều Pháp. Người còn lại là nhân viên của Viện Tim. Anh chàng làm việc ở Viện Tim quen người Việt kiều kia trong thời gian đi tu nghiệp ở bên Pháp. Gọi là đám cưới cho oai, tình thật đấy chỉ là một bữa cơm thân mật, để hai người họ được chính thức công bố quan hệ gắn bó của mình một cách "công khai" với bạn bè.
Hai nhân vật chính hôm ấy đều mặc áo sơ mi, không thắt cà vạt, nhìn chung, nếu có ai vô tình nhìn thấy, người ta chỉ nghĩ đến một buổi liên hoan thuần tuý. Tất nhiên để tránh những lôi thôi phiền phức, địa điểm tổ chức tiến hành tại biệt thự của một chị đồng tính nữ. Thức ăn được đặt tại một nhà hàng của người Hoa, sau đó họ giao đến địa chỉ của ngôi biệt thự.
Khách đến dự toàn là những cặp đồng tính. Thoạt nhìn, tôi không thể tin rằng họ là những cá nhân như thế, trừ một vài nhân cách có vẻ hơi lộ liễu. Trong số các cặp đồng tính nữ, nhiều chị rất nữ tính và xinh xắn, họ trang điểm và tha thướt, tuy nhiên các bạn tình của những người phụ nữ này trông có vẻ bụi hơn nhiều. Với các cặp đồng tính nam thì sự khác biệt có phần khó phát hiện hơn. Nhìn chung tất cả đều ăn mặt lịch sự, râu ria cắt tỉa gọn gàng, đầu tóc chải mượt. Nếu xét bề ngoài, tôi sẽ đành phải chịu thua không biết ai là đồng tính.
Tôi đi bên cạnh Thược mà cảm giác xốn xang kỳ lạ. Tôi thấy người ta chào Thược và bắt tay tôi như thể tôi là một thành viên của nhóm, thân tình nhiều hơn là một vị khách mời xa lạ. Họ lăng xăng hỏi tôi nhiều điều, họ khen làn da tôi đẹp, màu son môi tôi chọn khéo léo. Chuỗi ngọc trai đeo trên cổ tôi cũng được đánh giá cao. Nói chung, tôi có thiện cảm vì họ không chỉ đối xử với tôi một cách bình thường mà còn thể hiện những quan tâm nhiều hơn chừng mực cần thiết.